“Bệnh viện tâm thần có hình thức trị liệu khác với những bệnh viện khác, tuy chúng đều ở trong thành phố, nhưng hầu hết mọi người đều hữu ý vô ý tránh xa…” Trần Ca nhìn vào camera trên cổ tay, nói. “Điểm này không ai có thể phản bác, dù giải thích như thế nào thì những bệnh nhân tâm thần và chúng ta cũng có điểm bất đồng. Chỉ có điều, ở một vài thời điểm, chúng ta cũng không rõ rốt cuộc là bọn họ sai, hay là chính chúng ta sai.”
Trèo tường vào trung tâm phục hồi, Trần Ca đề cao cảnh giác: “Cái bệnh viện trước mắt tôi có vô số truyền thuyết, đêm dài tĩnh lặng, trong những khu nhà hoang vắng đột nhiên vang lên tiếng kêu gào thảm thiết. Không có một bóng người, thế nhưng trên hàng lang lại xuất hiện những dòng chữ bằng máu. Viện trưởng mất tích một cách ly kỳ, cho đến nay, vẫn không tìm ra được. Có người đoán rằng, phải chăng, ông ấy bị nhốt ở một nơi nào đó trong bệnh viện?”
Làm nền hồi lâu, Trần Ca nhìn vào màn hình điện thoại, đám thủy hữu chẳng thèm cho hắn một chút mặt mũi, có người còn so sánh livestream của hắn với Tần Quảng.
“Livestream chuyện linh dị? Lại có thêm một tên đi tìm chết.”
“Cách một màn hình, tôi thoáng thấy được kết cục của anh, có cảm giác, streamer nhất định sẽ tồn tại trong trí nhớ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây