“Anh đang nghiêm túc à? Sao tôi nghe sặc mùi công kích cá nhân vậy?” Lưu Đao cảm thấy giọng điệu của Trần Ca không giống như nói đùa, hắn và Trần Ca không thật sự hiểu rõ nhau, hắn cũng không biết nhiều lắm về Trần Ca, chỉ cảm thấy người đàn ông này vô cùng… Bất thường. “Đây là lời khuyên, lời cảnh báo mà tôi dành cho hắn, anh cứ mang nguyên văn nói với hắn là được.” Giọng của Trần Ca rất bình thản, nhưng trong lòng hắn thì đang vô cùng cảm khái, khen mình quá mức thiện lương. “Nói trắng ra, tôi và Tần Quảng chỉ là cạnh tranh nhau mà thôi, mặc dù hắn không nể mặt, nhưng tôi cũng không thể để hắn đi chịu chết. Lại nói, lần nào hắn cũng điều động một đám người, chậc, chuyện này liên quan đến vài cái nhân mạng chứ chẳng chơi.”
Cạnh tranh? Chịu chết? Liên quan đến vài cái nhân mạng? Chúng ta có đang nói cùng chủ đề không vậy anh hai? Lưu Đao cảm thấy nhất định hắn và Trần Ca, có một người đã say mất thần trí rồi.
Nói với Tần Quảng nếu như còn copy, có khả năng hắn sẽ tự mình hại mình, lời này phải nói sao cho thông?
“Trần Ca, tôi biết anh rất tức giận, nhưng tôi hi vọng anh có thể bình tĩnh một chút. Chỉ cần nội dung tốt, nhất định sẽ thắng, không cần phải dùng thủ đoạn uy hiếp hắn ta. Làm như vậy còn bị người ta nắm được đuôi.” Lưu Đao tận tình khuyên bảo. Dù sao cũng đã ký hợp đồng rồi, ngay mai, hai bên sẽ bắt đầu hợp tác, hắn không mong Trần Ca vì xúc động mà làm ra chuyện gì trong lúc quan trọng như vậy.
“Được rồi, có nói anh cũng không hiểu.” Trần Ca đi đến cửa Tòa nhà kinh dị: “Nếu như không còn chuyện gì nữa, vậy thì xế chiều ngày mai, gặp nhau rồi nói.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây