Mây đen bao phủ bầu trời, mưa làm ướt áo khoác của Trần Ca. Hắn ngồi xổm trước mặt con mèo kia, suy nghĩ có hơi rối rắm.
Vừa rồi, hắn thấy được sự hoảng sợ trong mắt gã kia, theo lẽ thường, một người đàn ông có vũ khí trong tay, khi bị ép buộc, việc đầu tiên hắn ta nghĩ đến không phải là phản kháng sao?
Chủ tiệm vé số tỏ vẻ hoảng sợ, thái độ của hắn thay đổi chỉ trong tích tắc, trước sau tương phản rất lớn, chuyện này khiến Trần Ca cảm thấy hết sức tò mò, rốt cuộc là hắn ta đã nhìn thấy cái gì?
“Khi mình bức ép hắn, trong mắt có cảm giác lạnh buốt, hẳn là âm đồng phát huy tác dụng.” Điện thoại màu đen mô tả rất mơ hồ về âm đồng, về sau, Trương Nhã còn thổi một nửa thân thể của quái vật trong gương vào mắt hắn, lúc đó, âm đồng xuất hiện biến hóa lần thứ hai, nhưng vụ thể biến hóa ở đâu thì Trần Ca không diễn tả được.
“Vừa rồi, mình gần như không chút nghĩ ngợi đã trực tiếp động thủ, hẳn là gần đây gặp phải quá nhiều chuyện, thần kinh luôn trong trạng thái căng thẳng.” Từ sau khi có được điện thoại màu đen, Trần Ca không có lấy một ngày nghỉ ngơi thật tốt. Mỗi ngày nếu không phải làm nhiệm vụ hằng ngày thì chính là làm nhiệm vụ thí luyện có độ nguy hiểm cao. Bất quá, trả giá cũng có thu hoạch, ít nhất thì số lượng du khách tham quan và những đánh giá tốt về Tòa nhà kinh dị ngày càng có xu hướng tăng lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây