Thời điểm Trần Ca rời khỏi hôm qua, những cái đầu người mô phỏng còn chưa có sơn qua nước sơn, tối đa chỉ có thể coi là bán thành phẩm, cho nên lúc đó nhìn vẫn chưa có gì đáng sợ cho lắm.
Mở cửa thủy tinh, Trần Ca cùng ông chủ béo đi vào bên cạnh bàn làm việc.
“Gương mặt này, kết cấu này, nhân tài như cậu mà lại đi mở nhà ma, thật là phí phạm.” Ông chủ béo đi theo sau lưng Trần Ca, ôm một cái đầu nữ sinh trên bàn lên, lúc đầu còn thấy hơi sợ sợ, sau nhìn quen rồi thì hắn dần dần bị cái đầu người trong tay hấp dẫn.
Cái đầu trông rất sống động, trong ánh mắt của cô bé tựa hồ ẩn chứa một loại cảm xúc nào đó, không có một điểm đờ đẫn cùng cứng nhắc nào của tượng người.
“Tôi thấy, dù có là loại cao cấp nhất cũng không hơn cái này bao nhiêu.” Ông chủ béo bưng cái đầu mô phỏng trên tay, nhìn nhìn gương mặt của cô bé, nhìn trọn vẹn hơn một phút đồng hồ mới chịu dời đi ánh mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây