Dường như bác sĩ Cao có mối băn khoăn của riêng mình. “Kéo dài tới buổi tối, tôi sợ là Môn Nam sẽ không chịu đựng được. Hiện tại, bệnh tình của cậu ấy đã nghiêm trọng lắm rồi.”
Cúi thấp đầu, Môn Nam vẫn giữ nguyên tư thế quái đản của mình, con mắt chuyển động qua lại, không nói một lời.
“Nhưng bây giờ cũng không có cách nào tốt hơn.” Trần Ca biết bác sĩ Cao muốn nói điều gì: “Tình huống của cậu ta hoàn toàn khác với Vương Hân, cho nên tôi cũng bất lực, nếu như thầy tin lời tôi, tối hôm nay tôi sẽ đến nhà trọ của cậu ta xem thử, nói không chừng có thể có phát hiện gì đó. Mặt khác, tôi muốn hỏi cậu ta một vấn đề.”
Trần Ca bước đến bên cạnh Môn Nam, từ từ giơ tay quơ qua đỉnh đầu và lưng cậu ta.
“Cậu đang làm gì đó?” Bác sĩ Cao cảm thấy rất khó hiểu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây