Tôi Có Một Căn Phòng Khủng Bố

Chương 110: Giấc mơ luôn lặp lại

Chương Trước Chương Tiếp

“Chứng bệnh giống với đứa bé tôi từng đề cập? Người đó cũng thích đi tham quan nhà ma sao?” Bác sĩ Cao đã thành công gợi lên lòng hiếu kỳ của Trần Ca.

“Tinh thần thường xuyên uể oải, không phấn chấn, ngẫu nhiên sẽ phát xung bạo lực, thích đứng một mình ở nơi có nhiều bóng tối, khi đó thì cậu ấy mới cảm thấy được an toàn, còn về phần cậu ấy có thích đi tham quan nhà ma hay không thì... tôi cũng không rõ.” Bác sĩ Cao đi bộ về hướng bên cạnh, để lộ ra một người trẻ tuổi đứng sau lưng. “Đây là Môn Nam, học sinh của tôi, bắt đầu phát bệnh từ khoảng ba tuần trước.”

Người đứng sau lưng bác sĩ Cao nhìn khoảng trên dưới hai mươi tuổi, hình thể hơi gầy, da mặt căng ra, xương gò má nhô cao lên, hốc mắt trũng, đứng dưới mặt ánh mặt trời khiến cho trán của hắn đổ đầy mồ hôi.

Lúc này hắn giống như là tiến vào một loại trạng thái rất khẩn trương, khẽ cúi đầu, không dám đối mặt với người khác.

“Còn có người họ Môn sao?” Trần Ca thử bắt chuyện cùng hắn: “Chào cậu!”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️