Bạch Văn Hoa lập tức đuổi theo, Lâm Thư Nguyệt đi sau cùng để cản hậu.
Họ vừa rời khỏi gốc đa lớn, Bạch Văn Vũ và Tiền Thủ Vân đã đến dưới gốc cây: “Bạch Văn Vũ, không phải ông nói nghe thấy có người nói chuyện ở sân sau sao?”
Bạch Văn Vũ đi quanh gốc đa ba vòng: “Tôi có nghe thấy mà, lạ thật, sao không có ai nhỉ. Đúng rồi, vừa nãy A Đình nói đi đâu ấy nhỉ?”
“Nó nói quản lý bất động sản của khu này hẹn nó ăn cơm, tôi liền để nó ra ngoài. Phí quản lý khu này cao như vậy, thằng Đàm Đạt lại xảy ra chuyện, ông lại thích đánh bài, cả đêm có thể thua cả nghìn đồng, nếu không nộp được phí quản lý thì biết làm sao? Con bé A Đình xinh đẹp thế kia, đi ăn cơm với quản lý bất động sản một bữa là có thể được miễn mấy tháng phí quản lý và tiền điện nước, chuyện tốt thế còn gì.” Tiền Thủ Vân nói những lời này hết sức tự nhiên.
Bạch Văn Vũ nghe cũng thấy bình thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây