Khung cảnh cực kỳ náo nhiệt, nhưng lại vô cùng hoang đường.
Ánh mắt Lâm Thư Nguyệt dừng lại ở một người đàn ông đeo kính, dáng người được bảo dưỡng rất tốt. Ông ta mặc bộ vest đắt tiền, trên tay đeo chiếc đồng hồ danh tiếng trị giá hơn chục triệu. Bên cạnh ông ta là một người phụ nữ mặc váy liền thân màu trắng, khoảng hơn hai mươi tuổi, cực kỳ xinh đẹp. Cô ấy chỉ trang điểm nhẹ nhàng đứng ở đó, đã làm lu mờ tất cả các cô gái khác ở khu vực bàn bi-a.
Diệp Tuyết Ngọc đến gần Lâm Thư Nguyệt: “Người phụ nữ đó, tên là Bạch Tuyển Đình, là quán quân cuộc thi hoa hậu Hồng Kông hai năm trước. Nhưng cô ấy không phải người Hồng Kông, mà là người gốc Bằng Thành. Lúc đó cô ấy đoạt giải quán quân, mọi người đều nghĩ cô ấy sẽ giống như các quán quân trước đây, tiến vào giới giải trí. Báo chí đại lục còn tung hô cô ấy nổi tiếng ở Hồng Kông, được ưu ái thế nào.”
“Nhưng kỳ lạ là, từ sau khi đoạt giải quán quân, cô ấy liền biến mất khỏi tầm mắt công chúng. Không ngờ cô ấy lại ở bên cạnh Đàm Đạt.” Diệp Tuyết Ngọc có chút thổn thức.
Ai cũng thích ngắm mỹ nữ. Vẻ đẹp của Bạch Tuyển Đình là vẻ đẹp thanh lãnh, thoát tục. Cô ấy chỉ đứng ở đó, không động không cười, mà như mang theo tiên khí. Nếu cô ấy mặc bộ đồ cổ trang màu trắng, nói cô ấy là tiên nữ hạ phàm cũng sẽ có người tin.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây