Ra khỏi phòng giam, Lâm Thư Nguyệt trò chuyện cùng viên cảnh sát dẫn đường, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi. Họ trao đổi về Trịnh Trung Phúc.
“Cảnh sát, thường có nhiều người đến gặp ông ấy không?” cô hỏi.
Viên cảnh sát gật đầu, trả lời: “Ban đầu cũng có nhiều phóng viên tới, nhưng giờ thì hiếm lắm. Ngoài cha mẹ và anh trai ông ấy, chỉ có một người hay đến là ông chủ cũ của Trịnh Trung Phúc – Dương Hạo An.”
Nghe vậy, Lâm Thư Nguyệt nhíu mày: “Ông chủ cũ của ông ấy? Nhiều năm như vậy mà vẫn tới thăm?”
Viên cảnh sát mỉm cười, hào hứng kể: “Đúng thế. Công ty Địa ốc Lợi Dân, cô biết chứ? Phần lớn các dự án nhà ở tại Bằng Thành đều do họ xây dựng. Đây là một công ty rất có tiếng. Mỗi lần họ đứng ra làm dự án đền bù di dời, dân chúng đều vui vẻ ký tên vì họ trả tiền đền bù rất đầy đủ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây