Lôi Hồng Liễu biết nàng ta là người có tính khí thế nào, muốn ngăn cũng ngăn không được, chuyện mà Thác Bạt Vân Khê muốn làm, ngoại trừ ca ca nàng ta là Thác Bạt Liệt ra, ai có thể ngăn cản chứ?
Nàng ta nói: “Muội như vậy là quá phô trương rồi, không phải muội đã từng nói không tiện để người khác biết muội từng tu hành ở Dư Tâm Quán sao?”
Vì vậy nàng ta chưa bao giờ đề cập với ai rằng muội muội của Thác Bạt Liệt từng là bạn thân tốt nhất của nàng ta lúc tu hành ở Dư Tâm Quán.
Thác Bạt Vân Khê cười nói: “Không muốn để người khác biết, đó cũng không phải là ý của ta, là ca ca ta cảm thấy với thân phận quận chủ trong Bắc Dã Vương phủ của ta, không đến Thượng Dương Cung tu hành mà chạy tới Dư Tâm Quán sẽ có chút không hợp lý, vì vậy mới phải giấu đi.”
Nàng ta vòng tay ôm ấy bả vai Lôi Hồng Liễu, nói: “Tối hôm qua ta đã tới rồi, vì vậy còn sợ gì người khác biết hay không biết chứ? Nếu đã không sợ, vậy ta muốn để toàn bộ người của Vân Châu biết rằng, tỷ là tỷ tỷ của Thác Bạt Vân Khê ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây