Hắn ta bước đi vội vàng, đám người Lôi Hồng Liễu đang đứng trong sân nhìn thấy sự vội vàng của hắn ta. Vì vậy trong lòng càng thêm buồn bã.
Bọn họ cho rằng dáng vẻ Tân tiên sinh đi vậy, có lẽ vết thương của Tiểu Diệp Tử thật sự không thể chữa được rồi.
Lôi Hồng Liễu hai mắt đỏ lên, nhìn về phía Nghiêm Tiển Ngưu: “Lão mập, hắn là người tới võ quán muộn nhất, mới được mấy ngày.”
Nghiêm Tiển Ngưu gật đầu: “Đúng, nhưng hắn lại nguyện ý bỏ mạng ở đây, hắn một mình cô độc tới Vân Châu, có lẽ, có lẽ đã coi võ quán như nhà mình rồi.”
Giọng nói của người đàn ông thô lỗ này đã run rẩy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây