Thác Bạt Liệt nâng tay chỉ chỉ trăng trên trời, ý tứ là đừng quá muộn, Thác Bạt Vân Khê gật gật đầu, sau đó xoay người đi trước.
Dưới ánh trăng, Thác Bạt Vân Khê đi ở phía trước, Lâm Diệp tụt lại nửa bước đi theo.
Bước trên đường đá nhỏ trong hậu viện này, xúc cảm dưới chân rất kỳ quái, rõ ràng là lòng bàn chân có chút ngứa, lại không hiểu sao làm trong lòng người ta cũng ngứa ngáy theo.
Lâm Diệp vừa đi còn vừa nghĩ, loại đường này cũng chỉ thoạt nhìn đẹp chút, không thực dụng.
“Ngươi nghĩ xong rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây