Sườn núi cao, bóng đêm không che giấu được sự hoang tàn nơi đây, gió đêm cũng không thể thổi tan hết mùi máu tanh của mười năm trước.
Lâm Diệp đứng ở đây, nhìn xung quanh, mơ hồ, hình như có thể nhìn thấy từng nhóm từng nhóm quân biên phòng Đại Ngọc, quần áo tả tơi ngồi dựa vào nhau.
Bọn họ hình như vẫn đang hát những bài ca quê hương, tiếng rất khẽ, vì có lẽ bọn họ đều không còn chút sức lực nào nữa.
Trước mặt bọn họ là ngọn lửa lớn, chiếu sáng những khuôn mặt đầy bụi bẩn.
Ánh mắt sáng ngời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây