“Một năm sau, ta nghe nói chủ tướng Lâu Phàn năm đó dẫn quân xuống phía nam bị giết, ngay bên ngoài hoàng cung Lâu Phàn, thích khách là một thiếu niên, bị mấy nghìn tinh giáp vây quanh. Hoàng đế Lâu Phàn hỏi, ngươi là ai? Từ đâu đến, tên gì. Hắn nói, người nước Ngọc, vô danh.”
Ánh mắt Thác Bạt Liệt có chút mơ màng.
Ông ta lại thở dài: “Đáng tiếc.”
Thác Bạt Vân Khê cũng thở dài theo.
Thác Bạt Liệt nói: “Trong Đại Ngọc của ta, nếu có nhiều thêm những thiếu niên vô danh như vậy, Lâu Phàn không chỉ là mười năm không dám xuống phía nam.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây