Doanh Lan đóng cửa doanh, gạch đá bay đến nện vào cửa nghe bốp bốp, cánh cửa kia có lẽ cũng không chắn được bao lâu.
Phong Tú ngẩn ra, nhìn Tiêu Thiên Bảo: “Lâm tướng quân của các ngươi, trị quân… đúng là rất đặc biệt.”
Lời nói rất uyển chuyển, nhưng trong lòng đã hiểu rõ, cái gọi là Khế Binh Doanh này cũng chỉ là một đám ô hợp.
Sau đó hắn ta liền thấy một người trẻ tuổi vọt lên tường rào, hô mấy câu về phía binh lính bên ngoài.
“Các ngươi làm trái quân lệnh, vi phạm quân kỷ, chống đối cấp trên như vậy, không sợ quân pháp xử trí sao!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây