Ông ta còn có chăn, có gối, có một cái bàn sách, trên bàn sách còn có cơm canh thừa, hai món một canh.
Thế tử đi đến cửa phòng giam, Kim Thắng Vãng nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại, giật mình.
Ông ta vội vàng đứng dậy, nhưng chưa kịp hành lễ, thế tử đã ôm quyền cúi người.
“Học sinh bái kiến ân sư.”
“Học sinh phải cầu xin bệ hạ ba lần mới có thể đến Vân Châu, ba lần này, trong lòng học sinh thực sự không dễ chịu, may mắn là có tiên sinh ở đây.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây