Tôn Ân Uy nhổ ra một ngụm máu, một mắt của hắn ta đã bị đánh vỡ, con mắt còn lại nhìn chằm chằm vào mặt Lâm Diệp.
“Nếu không thì sao?”
Hắn ta hỏi ngược lại: “Chúng ta ở phía trước liều chết, lương thực và quân lương từ Ca Lăng gửi đến, đến tay chúng ta còn chưa được một phần mười, ngươi nói Đại Ngọc như vậy đáng để ta tiếp tục liều mạng sao?”
Lâm Diệp nói: “Ngươi có thể không làm lính, nhưng ngươi lại chọn phản bội đồng đội.”
“Ngươi đừng có nói nhảm nữa!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây