Thác Bạt Vân Khê nói tiếp: “Vào trong nhà đứng úp mặt vào tường, không cho ngươi động thì ngươi cứ nhìn tường.”
Lâm Diệp nghĩ, không dám oán trách, số phận vốn đã thế.
Thác Bạt Vân Khê vào nhà, nắm tay Lôi Hồng Liễu nói: “Ta bảo nó đi Thượng Võ Viện, nó không chịu đi, tỷ là sư nương của nó, tỷ cảm thấy nên làm thế nào?”
Lôi Hồng Liễu vặc lại: “Nói như thể ta có thể làm chủ được ấy, ngươi có biết xấu hổ không vậy?”
Thác Bạt Vân Khê cười tủm tỉm: “Dù sao cũng phải thương lượng với tỷ một chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây