Lớp thứ ba, cũng là lớp cuối cùng của chiếc rương nhỏ này, ngoài tấm thẻ sắt ra, chỉ còn một lớp cát mịn, màu sắc hơi đen.
Lâm Diệp dùng tấm thẻ sắt đó chọc chọc, chọc ra một cái hố nhỏ trên cát mịn, nhưng rất nhanh, lớp cát mịn kia lại tự động chảy trở về, cái hố nhỏ bằng phẳng trở lại.
Đúng lúc này, lão Trần cũng khoác áo đi tới, có lẽ ông ta cũng ngủ không ngon giấc, nghe thấy tiếng Tử Nại nói chuyện lập tức dậy xem.
Vừa mới vào phòng khách đã nhìn thấy những viên trân châu phát sáng dưới ánh đèn, đôi mắt lão Trần ltrợn tròn.
“Đi đánh cướp về đấy à? Chúng ta không thể làm chuyện này được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây