Bây giờ thuộc hạ của Cao Cung đã nhiều hơn trước gấp đôi, không cần bọn họ phải đi đánh đánh giết giết, còn có thể kiếm được nhiều tiền hơn việc đánh đánh giết giết, ai mà nguyện ý làm đao cho kẻ khác dùng chứ.
Những tiểu đệ cấp đáy này sau khi bị lão đại sai khiến đi liều mạng, phần lớn đều không kiếm được một xu đồng nào, cùng lắm là được dẫn đi uống một bữa rượu.
Lại là một ngày bình thường khác, Lâm Diệp và Tiểu Tử Nại mỗi người xách một chiếc ghế nhỏ, khi mặt trời sắp lặn, mượn ánh sáng mặt trời cuối cùng để học chữ, ánh sáng này có lẽ mới là thứ mà người người đều muốn mượn và người người đều không cần trả.
Tiểu Tử Nại luôn chìm vào giấc ngủ vào thời điểm này mỗi ngày, mỗi lần đều là Lâm Diệp dùng một cây gậy gỗ nhỏ gõ nhẹ vào mu bàn tay cô bé để kéo tinh thần cô bé lại.
“Ca.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây