Nói xong, ông ta ngồi xuống đối diện Ninh Nho Tản, nhẹ nhàng hỏi: “Ninh tiên sinh còn có gì muốn giao phó không? Việc ta có thể làm, ta sẽ cố gắng hết sức.”
Ninh Nho Tản cười hỏi: “Ông và thành chủ đại nhân đàm phán xong điều kiện nhanh như vậy sao? Ông không sợ, ta vừa chết trong tay ông cũng sẽ không còn vốn liếng, nếu thành chủ đại nhân trở mặt vô tình, ông cũng không thể cược một canh bạc khác.”
Kim Thắng Vãng nói: “Ninh tiên sinh nói đùa rồi, người bị kẹp trong kẽ hở cầu đường sống như ta đây nào có tư cách đánh cược, đừng nói canh bạc trước canh bạc sau, ta chưa từng đánh canh bạc nào cả, ta chỉ mong kéo dài hơi tàn mà thôi.”
Ninh Nho Tản nói: “Cũng đúng, Ngọc thiên tử phái ông đến Vân Châu, là con mắt thứ hai ở Vân Châu, thành chủ đại nhân là một con mắt, ông là con mắt còn lại.”
Hắn ta dường như không sợ chết, trông vẫn bình tĩnh và thoải mái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây