Ly biệt không phải là điều quá đau buồn đối với một thiếu niên, dù sao đời người còn nhiều năm như vậy, chưa chắc đã không trùng phùng.
Nhưng người già lại khác, sự ly biệt của người già chính là xa cách vĩnh viễn giữa trời và người.
Lâm Diệp vỗ vỗ vào vai Lão Trần: “Đi ngủ đi, ông vẫn còn trẻ, đợi ta góp tiền cưới cho ông một bà vợ, kết hôn lần hai rồi thì không cần suy xét, tuổi tác lớn một chút cũng được.”
Lão Trần bật cười thành tiếng, ông ta nói: “Ngươi hiểu cái rắm.”
Ông ta cười một cách rất cường điệu, bởi vì cười ra nước mắt, phải vừa cười vừa lau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây