Lâm Diệp hướng về nàng hô: “Ngươi là người thế nào của ta, Tùy Khinh Khứ lại là người thế nào của ta!”
Nữ tử áo trắng lần này ngay cả đầu cũng chưa quay lại, thậm chí ngay cả bước chân cũng không có một tia biến hóa.
Thoạt nhìn, nàng đại khái là tức giận rồi.
Nhưng không biết vì sao, giờ này khắc này, trên khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng lại tuyệt đẹp kia Lâm Diệp không nhìn thấy, mang theo một tia vui mừng.
Nàng không muốn để Lâm Diệp trở thành người như bệ hạ, chỉ làm chuyện chính xác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây