Nói mới nhớ, hai người có lẽ cũng trạc tuổi nhau, chỉ là Lâm Diệp trông trưởng thành hơn một chút, trong khi Tiểu Tử Nại lang thang trên đường mấy năm trời lại có vẻ trẻ con hơn.
“Ngươi đang làm gì thế?”
Lâm Diệp hỏi.
Cô bé nói: “Ta nhớ lúc còn nhỏ mẹ ta đã từng nói, làm một con gấu cho người mình thích thì con gấu đó có thể bảo vệ người đó”.
Cô bé mơ hồ nhớ ra mẹ mình dùng một chiếc khăn tay lông thú, cuộn lại, uốn cong rồi dùng dây buộc thế này, rồi buộc thế kia sẽ biến thành một chú gấu nhỏ xinh đẹp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây