Liễu Hàn Yên rời đi gần 10 phút, Tần Xuyên mới hồi phục tinh thần khỏi tình trạng ngây ra như phỗng.
Sắc mặt hắn lạnh lùng, ánh mắt vô thần, nhìn xung quanh, cảm thấy cổ họng khô khốc.
Nhìn bên cạnh thấy có một mâm thức ăn chưa ai ăn, không nói gì cầm sang, mở chai nước trên khay, uống ừng ực hết chai.
Sau đó cầm quả táo cắn từng miếng, ăn xong lại cầm chén cháo lên, bắt đầu ăn như hổ đói...
Cho đến khi ăn hết tết cả mọi thứ, kể cả gói dưa muối, Tần Xuyên mới thở dài một hơi, cảm giác tâm trạng của mình đã ổn định.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây