Ánh mắt u tối, Tống Kiệt hỏi lại:
- Đánh cuộc? Đánh cuộc cái gì?
Tần Xuyên nắm tay Tần Cầm kéo lại gần, ôm đôi vai gầy của cô, nói:
- Anh nói em gái tôi là ma bệnh, đau ốm liên miên, nhưng trong mắt tôi, anh lại giống như một thứ rơm rạ không chịu nổi một cơn gió thổi qua! Anh tin không, khi anh đứng trước mặt em gái tôi, chỉ cần anh bị cô ấy đẩy một cái, sẽ trở thành sống dở chết dở?
Người chung quanh đều ngỡ là tai mình nghe lầm, hoặc là Tần Xuyên đã điên rồi?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây