Chu Phương Ngữ sau khi hít một hơi sâu, ôm lấy sách vở, giọng lạnh như băng:
- Đúng vậy. Đúng lúc tôi có chuyện cần nói với anh, tôi chờ anh ở bên ngoài.
Tần Xuyên trợn tròn mắt nhìn cô như một cơn gió lạnh đi ngang qua mình, nhún vai, cảm thấy không hiểu.
- Tiểu Xuyên, sao cháu lại tới đây. Chú Đông Cường ở đây rất tốt, không có chuyện gì đâu.
Diệp Đông Cường thì vô cùng cao hứng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây