- Tần đại thiếu gia có cần em bảo người đưa đến cho anh một đôi giày da Martin trong câu lạc bộ không? Anh là khách đến đây chúng em không thể để anh lái xe chân trần được, chân ga của xe thể thao cứng như thế dậm mạnh đau lắm – Chu Tiểu Bình chậc lưỡi lắc đầu nói.
- Cũng được, da dưới gan bàn chân anh dày cũng chẳng thấy gì mấy – Tần Xuyên vừa nói vừa quơ quơ chân.
Hắn từ nhỏ lớn lên trong rừng núi, không đi giày nhiều hơn đi giày nên thật sự chẳng có nhu cầu gì với giày dép.
Một tiếng hừ lạnh vang lên, một người cao gần mét chín mặt áo Givenchi cộc tay xuất hiện, lạnh lùng nói:
- Đúng là lớn lên ở nông thôn có khác, đi cả dép lê vỉa hè đến đây, đúng là người nào đi giày nấy, còn không sợ mất mặt xấu hổ…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây