Toàn Kinh Thành Đều Hóng Chuyện Của Ta

Chương 43:

Chương Trước Chương Tiếp

[Còn về khuôn mặt, tuy xinh đẹp, nhưng cũng chỉ là một tiểu nha đầu mười ba tuổi, có rất nhiều người còn xinh đẹp hơn ta. Cho dù điểm yếu bị người khác nắm được thì sao? Tặng mỹ nữ cũng được, lừa gạt tình cảm cũng được, nhưng lừa tiền thì không được!]

Thanh Trúc, Hồng Mai: “...”

Những người khác trong Sở gia có thể nghe thấy: “...”

Cẩm y vệ đang nấp trong góc: “...”

Hệ thống kinh ngạc đến mức nói lắp: [Tiền quan trọng hơn tình cảm sao?]

Sở Hoạ hỏi ngược lại: [Có tiền có thể kén rể, có thể mua được tình cảm, còn có thể chọn người vừa đẹp trai vừa vừa ý, còn tình cảm có thể kiếm được tiền sao?]

Hệ thống: “...”

Hệ thống mới xuất xưởng chưa trải sự đời, cảm thấy câu này nghe có vẻ không sai, nhưng lại có gì đó không đúng.

Hệ thống lấy một ví dụ có sẵn: [Nhị hoàng tử phi và Nhị hoàng tử tình cảm tốt, tiền Nhị hoàng tử kiếm được đều đưa cho nàng ta tiêu, cũng coi như kiếm được tiền rồi chứ?]

Sở Hoạ: [Nếu ngươi lấy ví dụ này, chi bằng nói Hồng Tụ, nàng ta dùng một chút tình cảm để câu Sở An, Sở An liền vung tiền như rác cho nàng ta, ví dụ này chẳng phải tốt hơn sao?]

Hệ thống: [Giữa bọn họ là giao dịch tiền bạc và thân xác, sao có thể gọi là tình cảm?]

Những người đang nghe lén gật đầu lia lịa, đúng vậy, sao có thể tính là vậy?!

Sở Hoạ: [Cảm giác mới mẻ chẳng phải là cảm xúc sao?]

Hệ thống: “...”

Những người khác: “...”

Lúng túng, không biết nói gì.

Hệ thống tự kiểm điểm, cho rằng mình là hệ thống hóng hớt, sở trường là hóng hớt, chứ không phải tranh luận, không nên lấy yếu đánh mạnh.

Hệ thống: [Ting—— Hệ thống hóng hớt 188 luôn sẵn sàng phục vụ ngài.]

Sở Hoạ: ?

[Sao đột nhiên lại nghiêm túc như vậy?]

Khiến nàng không quen lắm.

Hệ thống kiêu ngạo nói: [Ta là hệ thống hóng hớt, cũng phải có chút khí chất của hệ thống chứ.]

Sở Hoạ: [Oa—— Vỗ tay cho ngươi.]

Hệ thống dè dặt nói: [Cảm ơn Hoạ tỷ đã ủng hộ, hóng hớt không?]

Sở Hoạ: [Chuyện của Hoàng hậu có phần tiếp theo không?]

Hệ thống: [Có chứ, thấy tỷ quan tâm, ta đã theo dõi rồi.]

Cẩm y vệ đang trốn lén lút vội vàng ghi chép, không dám bỏ sót nửa chữ.

Đúng lúc này, hắn ta nghe thấy hệ thống nói: [Hoàng thượng muốn lấy lòng Hoàng hậu, nhân lúc Hoàng hậu vừa tắm xong, không khí vừa đúng, định ban ngày tuyên dâm, biết đâu hai mươi năm chiến tranh lạnh sẽ kết thúc, kết quả bị Hoàng hậu lạnh lùng đuổi ra khỏi Khôn Ninh cung.]

Cẩm y vệ: ??!

Những người khác: ??!

Oa—— Đây là chuyện hoàng gia chúng ta không cần tốn tiền cũng có thể nghe sao?

Sau đó thì sao?

Hệ thống: [Sau khi đuổi Hoàng thượng đi, Hoàng hậu thay thường phục, dẫn theo cung nữ đến Xuân Phong Lâu, kết quả trên đường gặp một chàng trai bán thân chôn cha.]

[Chàng trai năm nay mười tám tuổi, mày rậm mắt sáng, khuôn mặt có vài phần giống Hoàng thượng lúc trẻ. Hoàng hậu nhìn không rời mắt, bảo cung nữ đưa cho chàng trai mấy thỏi bạc, còn sai người giúp chàng trai mua quan tài chôn cất phụ thân. Thấy nhà chàng trai dột nát, thật sự không ra thể thống gì, lại sai người đi thuê một căn nhà cho chàng trai ở.]

Cẩm y vệ: !!!

Những người khác: !!!

Hí—— Chẳng lẽ Hoàng hậu nương nương thật sự muốn mua chàng trai đó? Kích thích!

Sở Hoạ vuốt cằm: [Đây chẳng phải là thế thân, ngoại thất sao?]

Cẩm y vệ: “...”

Những người khác: “...”

Cẩm y vệ đang ghi chép ngây người, hoảng hốt, vội vàng bảo người khác đưa bản báo cáo mực chưa khô vào cung.

Một nén nhang sau, Hoàng thượng đang xem tấu chương đến hoa mắt chóng mặt nhận được báo cáo này.

Nhìn thấy câu nói ngông cuồng “Lừa gạt tình cảm cũng được, nhưng lừa tiền thì không được” của Sở Hoạ, Hoàng thượng cười ha hả.

Lật sang trang khác, thấy “ban ngày tuyên dâm”, nghĩ đến việc nhiều người nhà họ Sở và Cẩm y vệ đều nghe thấy, Hoàng thượng cảm thấy rất xấu hổ.

Lật sang trang khác nữa, nụ cười của Hoàng thượng hoàn toàn biến mất, sắc mặt xanh mét, ngay cả trên đầu dường như cũng hơi xanh.

Thế thân? Ngoại thất?

Ngươi nằm mơ đi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)