Ngắm nhìn vẻ mặt e thẹn của mỹ nam, Sở Hoạ rất hài lòng, quyết định về nhà sẽ vẽ lại cảnh tượng hiếm có này.
“Thương Lục.”
Thương Lục ngẩng đầu lên, hàng mi dài run rẩy, khẽ mở môi, bộ dạng ngây thơ, vô tội, như thể có thể mặc người ta muốn làm gì thì làm.
Sở Hoạ kìm nén suy nghĩ, nhỏ giọng nói: “Ta đã treo chiếc đèn lồng hoa mai đó bên cạnh giường, ngươi có muốn góp đủ bộ mai, lan, trúc, cúc không?”
Nhận ra điều gì đó, mắt Thương Lục sáng lên, nắm chặt tay Sở Hoạ không buông: “Nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây