“Đúng là nhìn không ra, bình thường hắn luôn mang dáng vẻ trầm tính, hóa ra trong lòng lại đang ẩn giấu ý đồ xấu xa như vậy. Lão Bạch, Lâm tiểu tử và ngươi lúc trẻ có hơi giống nhau đấy.”
Bạch Ý Viễn vô cùng vừa ý với cách làm của Lâm Mặc Ngữ, đúng là hắn có vài phần giống ông lúc trẻ, chỉ là lúc đó bản thân ông vô cùng kiêu ngạo, không giống dáng vẻ khiêm tốn của Lâm Mặc Ngữ bây giờ.
Nụ cười Bạch Ý Viễn càng tươi hơn: “Đả kích cũng tốt, mắc công để bọn họ không coi ai ra gì, để họ biết núi cao còn có núi cao hơn.”
“Về sau Lâm tiểu tử vào học viện Sáng Thế cũng không bị bắt nạt.”
Ninh Thái Nhiên sững người một chút: “Ngươi tính cho hắn vào học viện Sáng Thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây