Cảm giác đó thực sự không thoải mái, thậm chí có thể nói là có chút khó chịu.
Nàng ta dường như đang hối hận, bước chân giẫm lên cỏ trên mặt đất, tự lẩm bẩm: “Quyết định này đúng hay sai đây.”
“Lâm Mặc Ngữ không ở đây, cũng không biết khi nào sẽ đến nhưng ngoài nơi này, bổn hoàng còn có thể đi đâu tìm hắn đây.”
“Bổn hoàng lại không thể đi qua thế giới Nhân tộc, có vẻ như chỉ có thể ở đây chờ Lâm Mặc Ngữ.”
“Nhân tộc có câu, đã đến rồi thì cứ an tâm ở lại, đã đến rồi thì cứ chờ đợi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây