Cho dù là hai người bọn họ, cũng đều bị chấn động.
Mạnh An Văn có chút tự giễu: “Lão Bạch, năm đó ông làm được không?”
Bạch Ý Viễn rất thẳng thắn: “Làm cái rắm, bảo ta cày đơn độ khó thường còn được, độ khó ác mộng chẳng khác nào đi chịu chết sao?”
“Huống chi là thành tích này, thật sự không biết tên tiểu tử này làm thế nào mà làm được?”
“Không nói nữa không nói nữa, ta đi đây, tiểu tử kia chắc đã đến phòng giáo vụ rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây