Lâm Mặc Ngữ giật mình rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, cung kính hành lễ với ông lão: “Tiếp kiến tiền bối.”
Ông lão có vẻ mặt hiền từ, luôn miệng nói: “Không cần đa lễ, không cần đa lễ.”
Ông ta khách sáo, thế nhưng Lâm Mặc Ngữ đâu nào thực sự dám như vậy, lễ nghi nên làm vẫn phải làm thỏa đáng mới được.
Lâm Mặc Ngữ biết rằng ông ta có thể âm thầm lặng lẽ xuất hiện ở trước mặt mình, thậm chí không khiến cho linh hồn của mình cảnh giác, đây chắc chắn là một sự tồn tại phi thường.
Ông lão có vẻ rất hài lòng với thái độ của Lâm Mặc Ngữ: “Thế nào? Có hài lòng với Nguyên Kỹ Năng của mình không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây