Khoé miệng Lâm Mặc Ngữ khẽ co rúm lại: “Bạch lão sư, nói xấu sau lưng Mạnh lão sư, không tốt đâu.”
Bạch Ý Viễn cắt lời: “Nói vậy thì có làm sao, có đang ở trước mặt ta cũng nói như vậy.”
Lâm Mặc Ngữ nhẹ giọng hỏi: “Vậy Bạch lão sư, ngài có người mình thích không?”
Lúc đầu ánh mắt Bạch Ý Viễn lấp lánh hết cả lên, ngay sau đó lại trở nên ảm đạm hẳn đi…
Ông ấy khẽ thở dài, đôi mắt nhắm lại rồi cũng không nói chuyện nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây