“Không cần đâu.”
Lâm Uyên không làm phiền nàng, tự mình pha trà, mà nàng cũng giới thiệu bản thân một cách tự nhiên: “Ta tên là Lâm Lỵ. Ngươi có thể gọi ta là bác sĩ Lâm, đương nhiên gọi Lâm tỷ cũng không sao.”
“Vâng.”
Lâm Uyên gật đầu, uống một ngụm trà để bớt căng thẳng, sau đó mở miệng nói: “Ta tên Lâm Uyên, là một nhạc sĩ đã từng sáng tác vài ca khúc.”
“Thật là trùng hợp.” Lâm Lỵ cười nói: “Chúng ta là người một nhà nha. Ta có quen biết với giới văn nghệ, ngươi không phải là nhạc sĩ đầu tiên ta gặp. Có tiện cho ta nghe thử vài tác phẩm của ngươi không? Tác phẩm mà ngươi cho là có tính đại biểu nhất ấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây