“Chỗ này lại sai nữa rồi! Vừa rồi không phải ta đã nhắc nhở ngươi rồi sao? Đưa tay ra, ta phải đánh ngươi mấy thước, ăn đau mới nhớ lâu.”
“Ngươi phải chú ý, hợp âm chỗ này sẽ thay đổi… Dám thất thần? Đang giờ học mà lại thất thần? Đưa tay ra đây! Ta phải đánh cho ngươi nhớ mới được.”
“Đừng có ngồi nữa, ngồi lâu đầu óc mụ mị. Đứng lên!”
Thực ra từ lúc bắt đầu Lâm Uyên vẫn còn hơi ngại ngần, hắn không phải là một giáo viên hung dữ.
Trong ký ức của hắn, quãng đời đi học đúng là đã từng gặp được một số giáo viên rất dữ dằn, có người phạt đánh, có người phạt đứng, kiểu gì cũng có.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây