“Đương nhiên là không thể giống 100%.” Thường An thẳng thắn nói, “Nhưng số lượng phân chia giữa các châu thì phải đồng đều, nhất là bây giờ khi Lam Tinh đang trong quá trình thống nhất. Trung châu chúng ta cũng sắp gia nhập rồi, lãnh đạo càng thêm coi trọng sự cân bằng nên yêu cầu chúng ta phải sắp xếp cho mỗi châu đều có cơ hội biểu diễn.”
Lâm Uyên cau mày.
Thường An tiếp tục nói: “Ta biết các vị cảm thấy ấm ức, ta cũng rất lấy làm tiếc nên mới không muốn gạt bỏ tiết mục của các vị mà dùng hình thức khác để giữ lại. Rất mong mọi người lấy đại cục làm trọng, tiết mục của các châu cần phải cân bằng, huống chi ngoại trừ tiết mục của các vị ra thì những tiết mục khác cũng rất thú vị.”
Hắn không ỷ thế hiếp người mà dùng đại nghĩa để thuyết phục.
Lâm Uyên không có cách nào nói lời từ chối, chỉ trầm mặc một lát rồi nói: “Để chúng ta suy nghĩ chút đã.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây