Theo lời Kim Mộc nói thì hiệp hội văn nghệ đang cố ý nâng đỡ Lâm Uyên, giúp hắn làm dày lý lịch văn hoá. Huống chi Hoàng quản lý không đòi hỏi gì nhiều, chỉ cần hắn làm cho có một chút thôi là được.
“Phù.” Hoàng quản lý thở phào nhẹ nhõm. “Ngươi nghĩ thông suốt được là tốt rồi, lần này chúng ta khiêm tốn lại một chút…”
Lâm Uyên gật đầu rồi trở về phòng.
Hắn tắm xong leo lên giường ngủ, nhưng không biết tại sao cứ lăn qua lộn lại mãi vẫn không ngủ được, trong lòng có gì đó rất phiền não.
Lâm Uyên dứt khoát lấy điện thoại ra chơi, chỉ là cảm giác khó chịu kia vẫn đuổi mãi không đi khiến hắn rất bực bội.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây