“Trước đó chúng ta quá lạc quan, thấy hắn viết trinh thám đã cho rằng Sở Cuồng lão sư bắt đầu chú ý tới tâm tình độc giả rồi. Sự thật đã chứng minh, Sở Cuồng lão sư vẫn chưa từng thay đổi.”
“Tự do phóng khoáng đến cùng cực!”
“Từ khi cầm bút tới nay, Sở Cuồng không hề viết truyện dài đại chúng, ngay cả ngành trinh thám tiểu chúng cũng là do hắn vực dậy mới sinh long hoạt hổ như ngày hôm nay. Theo lời độc giả thì người này sinh ra là để đối nghịch với bọn họ, thậm chí là đối nghịch với biên tập viên nha.”
“Hở một tí đã giết người thì tính là gì? Người ta ngay từ lúc bắt đầu chọn đề tài đã rất không hữu hảo với độc giả rồi. Thái độ của hắn giống như đang khiêu khích mọi người: Ngươi không thích đề tài này? Rất tốt, vậy ta viết nó. Ta viết cho đến khi ngươi thích nó mới thôi!”
Nghe các biên tập viên thảo luận, lão Hùng cũng hít sâu một hơi: “Át chủ bài của đề tài võ hiệp là người Triệu châu, tuy ta rất nhọc lòng nhưng đây không phải lần đầu Sở Cuồng làm chuyện kỳ quái. Có lẽ bộ tiểu thuyết này sẽ mang lại kinh hỷ cho chúng ta đó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây