“Ba, anh Phong Việt, con không làm chậm trễ mọi người ăn cơm nữa, con đến bệnh viện đây.” Tô Bắc Bắc mỉm cười, vẫy tay với Tô Đại Sơn và Phong Việt, sau đó xoay người đi về hướng bệnh viện Ninh Thành.
Tô Đại Sơn đứng tại chỗ, giơ tay vỗ vỗ vai Phong Việt, nói: “Các món ăn ngon trong căng tin đã chật kín người rồi, lát nữa hai chúng ta ăn một hộp thức ăn này, cũng để cháu thử tay nghề của Bắc Bắc.”
Đương nhiên Phong Việt lập tức từ chối, bọn họ đều là công nhân mỗi ngày đều có khối lượng công việc lớn, tất nhiên lượng cơm tiêu hao cũng rất nhiều
Mặc dù hộp cơm trong tay Tô Đại Sơn nhìn có vẻ nặng, nhưng cũng chỉ đủ để một mình Tô Đại Sơn ăn.
“Tiểu Phong, về sau chúng ta sẽ là người một, giữa người nhà còn khách sáo cái gì.” Tô Đại Sơn mỉm cười nói: “Được rồi quyết định như vậy đi. Lát nữa hai người chúng ta lấy cơm xong thì cùng nhau ăn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây