Tô Bắc Bắc vốn tưởng rằng đột nhiên Tô Hiểu Quả nghe thấy điều này sẽ bị sợ, nhưng cô không ngờ sau khi nghe thấy thì Tô Hiểu Quả lại thở dài một hơi, cô bé mím môi ánh mắt nghiêm túc nói: “Bà nội, bà yên tâm, nhất định cháu sẽ nghe lời, tuyệt đối sẽ không để ba mẹ vì cháu mà phân tâm.”
Tô Bắc Bắc hơi sửng sốt, cô ngập ngừng hỏi: “Hiểu Quả, cháu nghe thấy ba bị bệnh phải nhập viện mà không sợ sao?”
Tô Hiểu Quả đáp: “Cháu sợ, nhưng cháu phải tự chăm sóc bản thân, để mẹ cháu có thể chăm sóc ba cháu.”
Tô Bắc Bắc giơ tay sờ sờ đầu Tô Hiểu Quả, nhẹ nhàng nói: “Hiểu Quả, cô và bà nội cháu phải nấu cơm, cháu ra ngoài chờ cơm đi.”
“Vâng.” Tô Hiểu Quả nghe lời rời khỏi phòng bếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây