Lúc trước khi cửa hàng bách hóa vừa mới khai trương, nguyên chủ đã đến đây hai lần để mua quần áo cho tên cặn bã, nhân viên bán hàng ở quầy này không phải là Tôn Trân Trân.
Sau khi Tôn Trân Trân nhìn thấy Tô Bắc Bắc, dùng giọng điệu kỳ lạ “yo” một tiếng, sau đó nói tiếp: “Đây không phải là hoa khôi của trường chúng ta là Tô Bắc Bắc sao, tới mua áo sơ mi cho người đàn ông của cô sao? Tôi cũng chưa nghe nói là cô đã kết hôn.”
Nói xong, cô ta làm ra bộ nghĩ nghĩ rồi nói với vẻ mặt khoa trường: “Ồ, tôi nhớ rồi, hai ngày trước tôi nghe nói cô và đối tượng ôm ấp nhau trên đường. Không phải là sắp có chuyện tốt chứ? Đối tượng của cô là sinh viên đại học, phải không? Khi nào cô kết hôn thì nhớ nói cho tôi biết, tôi sẽ giúp thông báo cho những bạn học cũ đến dự tiệc, cũng thuận tiện để gặp được đối tượng là sinh viên đại học của cô.”
Tô Bắc Bắc rũ mắt xuống nhớ lại. Sở dĩ Tôn Trân Trân vẫn luôn gây chuyện với cô là bởi vì lúc trươac đối tượng của Tôn Trân Trân đã tỏ tình với cô.
Quan hệ giữa hai nhà Tôn Trân Trân và đối tượng của cô ta rất tốt, vừa lúc hai người con đều cùng tuổi lại còn là bạn học chung trường cấp 3, hai nhà có ý định kết thân. Tôn Trân Trân vẫn luôn đối xử với nam sinh kia như là chồng tương lai của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây