“Vậy trưa mai anh tới nhà hàng ăn cơm đi, ăn xong buổi chiều chúng ta đi đến trường anh.” Tô Bắc Bắc nói.
“Được.”
Buổi sáng ngày hôm sau, Tô Bắc Bắc không làm quá nhiều bánh ngọt, dù sao buổi chiều cũng đóng cửa tiệm, lỡ tới trưa vẫn chưa bán hết, để dư lại cũng không tốt.
Lúc Phong Việt tan học đi đến cửa tiệm, cũng đúng lúc Tô Bắc Bắc bán hết chiếc bánh ngọt cuối cùng.
Nhìn thấy Phong Việt, cô nói: “Anh qua chỗ mẹ ăn cơm trước đi, lát nữa hết khách em đóng cửa tiệm qua tìm anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây