Cho dù thất vọng với Phong Vũ, Diệp Tiệp vẫn cười nói: “Được, các con cất hành lý vào phòng trước đi, có chuyện gì ăn cơm xong rồi lát nữa nói chuyện tiếp.”
Nói xong, bà ấy đứng dậy dẫn Phong Vũ đi về phòng bọn họ cất hành lý.
Bên cạnh cửa sổ trong phòng có thêm một chiếc giường, tuy chỉ là một chiếc giường rộng một mét hai, nhưng cũng đủ chỗ cho hai mẹ con Phong Vũ và Quý Đình Đình nhỏ gầy ngủ.
“Hai mẹ con các con ngủ ở cái giường này đi…” Diệp Tiệp chỉ vào chiếc giường đơn, nói, “ Trong nhà đã kê xong giường cho các con rồi, cuối giường có một chiếc tủ để cho hai mẹ con con để quần áo, các con để hành lý ở mép giường trước đi, chờ lát nữa ăn cơm xong lại thu dọn sau.”
Phong Vũ xúc động nhìn cảnh tượng trước mắt, chiếc giường với bộ chăn đệm mới tinh, làm cô ấy vô thức nghĩ đến khoảng thời gian trước khi lập gia đình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây