Tưởng Thiên chẳng qua chỉ là con rể, anh ấy và Trương Tuyết Hoa có hai đứa con trai, con cả còn là sinh viên, sau này trăm ngàn lần không thể nào để con rể phụng dưỡng.
Nếu nói ra lời này, người ta nghe thấy nói không chừng sẽ chê cười hai người bọn họ.
“Tuyết Hoa, Tưởng Thiên chỉ là con rể chúng ta, con rể dù thế nào cũng không phải con trai, bà không thể một lòng một dạ trông cậy vào con rể phụng dưỡng cho bà, nó còn phải nuôi mẹ của mình.” Tô Hướng Đông nhẹ nhàng khuyên nhủ.
Trương Tuyết Hoa nghe nói như thế thì không vui.
Cô ta trừng mắt lớn tiếng nói: “Tưởng Thiên là con rể thì sao, tôi thật lòng đối với tốt với nó, còn xem nó là con trai ruột, tôi còn đối xử với nó tốt hơn mẹ ruột nó đối xử với nó? Tự nó cũng nói sau này sẽ phụng dưỡng tôi, đây là chính miệng nó nói, tôi không có buộc nó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây