“Anh Phong Việt, anh nếm thử món váng sữa trứng em mới làm đi…” Tô Bắc Bắc cười nói: “Em ăn được món này lúc đi lên tỉnh, thấy ăn ngon nên em về làm thử xem thế nào.”
Nghe thấy ba chữ váng sữa trứng mới mẻ, Phong Việt cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Tô Bắc Bắc.
Dưới ánh đèn mờ ảo, nụ cười của Tô Bắc Bắc cực kỳ đẹp, Phong Việt nhìn đến ngây người trong giây lát.
Nếu anh không phát hiện ra bức thư qua lại giữa Tô Bắc Bắc và người trong lòng cô thì tốt biết bao.
Phong Việt rũ thấp mi mắt xuống, nhỏ giọng nói: “Cám ơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây