“Để anh làm cho.” Hạ Bắc Thần bước tới, lấy nắp nồi từ tay Lê Hân, sau đó lại lấy cái muôi trên tay kia của cô.
“Hình như hôm nay anh cũng về muộn hơn một chút?” Lê Hân rất tự nhiên nhường vị trí đầu bếp cho Hạ Bắc Thần, còn mình thì đứng bên cạnh xem anh nấu ăn.
Cô cảm thấy dầu và lửa trong tay Hạ Bắc Thần trở nên nghe lời lạ thường, không bắn tung tóe một chút nào, sao đến lượt cô thì lại bay lung tung, suýt chút nữa dọa cô chết khiếp.
Đống dầu lửa này không nghe lời bằng những linh kiện trong phòng thí nghiệm của cô kìa!
“Không phải, cũng giống như mọi ngày, không quá bận.” Hạ Bắc Thần nói: “Lúc về gặp một người anh em, nên đứng nói chuyện ở dưới lầu một lúc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây