“Không sao, lát nữa nói rõ với mẹ mình là được, dù sao sau này mình sẽ tiếp tục đi xem mắt, nhưng hy vọng anh có thể hạnh phúc với người anh thích.” Nói xong, Lê Minh Hy cúi đầu, không biết vì sao, chỉ cảm thấy mắt mình cay cay, như có giọt nước mắt đang tràn ra, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.
“Không, cô không muốn biết người tôi thích là ai sao?” Phương Vân nhìn Lê Minh Hy, nghiêm túc tiến thêm một bước.
Mặc dù hai người đã giả làm người yêu một thời gian dài, nhưng chưa bao giờ gần gũi như lúc này.
Khoảng cách gần như vậy, mùi hương thuốc trên người Lê Minh Hy phảng phất xen lẫn một thứ gì khác thoang thoảng quanh mũi anh.
Mùi này, thật sự rất dễ chịu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây