“Sao cậu lại đến đây? Nhớ mình rồi à?” Lê Minh Hy vừa nói vừa đỡ Lê Hân đi vào, còn chủ động rót cho cô một cốc trà.
Lê Hân vốn cảm thấy môi khô khốc, uống một ngụm nước mới cảm thấy dễ chịu hơn chút.
Nghĩ đến việc mình bị từ chối ngoài viện nghiên cứu, Lê Hân không khỏi thở dài, biểu cảm có chút bất đắc dĩ: “Mình định đến viện nghiên cứu thăm một chút, không ngờ bị người ta từ chối.”
“Cậu bây giờ bụng to mà muốn về làm thí nghiệm, cũng phải đợi sinh xong đã, họ đương nhiên không dám để cậu vào.” Lê Minh Hy nói, còn cẩn thận kiểm tra một lượt cho Lê Hân, xác định cô không có gì khác thường mới nói.
“Mình biết mà, cũng không định làm việc…” Lê Hân nhìn Lê Minh Hy thở phào nhẹ nhõm, trong lòng chợt nghĩ đến một chuyện quan trọng: “Nói mới nhớ, cậu và Phương Vân không phải đã cùng gặp người lớn rồi sao? Thế nào rồi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây